Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

NHỮNG BÀI THƠ TRONG KÝ ỨC (Madam Six)

Thuở còn chưa biết các bạn KT26, tôi đích thực là một môn sinh của những người yêu thích văn thơ- dân chuyên văn mà, vậy mà có duyên nên mới chuyển sang thi khối A rồi gặp các bạn. Thời gian này rảnh chút  sưu tầm mấy bài thơ của nhà thơ Olgabergholz gửi cho mọi người cùng đọc, thời đó tôi rất yêu thích những bài thơ này.
Bức ảnh dưới là mùa thu ở Cali - nơi cu con tôi đang ở (8h tối rồi đó)

 

Mùa lá rụng


Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
Matxcova, lại đã thu rồi!
Bao khu vườn như lửa chói ngời,
Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ

Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai đang cô độc trong đời
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"

Ôi trái tim, trái tim một mình tôi
Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang trong mưa gió
Khẽ rung lên bên khuôn cửa sổ sáng đèn
Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược môt mình
Tôi có thể yêu ai? Ai làm tôi vui sướng?
"Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"
Nhắc suốt đường, cũng chỉ bấy nhiêu thôi

Nếu không có gì ao ước nữa trong tôi
Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất
Anh từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao phút này làm bạn cũng không?
Tôi chẳng hiểu vì sao cứ ngùi ngẫm trong lòng
Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn
Anh - Con người không vui, con người bất hạnh
Anh - Con người cô độc quá trong đời
Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
Thôi hãy biết kiên tâm, mọi điều đều phải đợi

Diu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
Mưa thầm thì rơi mãi lúc chia ly
Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong sáng ngời chớp loá...
Anh hãy cố vui lên dù con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!...

Tôi ra ga, lòng lạnh lẽo như xưa
Một mình với mình thôi, không cần ai tiễn biệt
Tôi không thể nói cùng anh đến hết
Vì bây giờ còn biết nói gì thêm!
Cái ngõ nhỏ con con đã tràn ngập màu đêm
Những hàng cây dọc đường càng thấy trống
"Tránh đừng động vào cây, 
mùa lá rụng..."



--------------------------------------------------------------

------------------------------------------------------

Mùa hè rớt
                      


Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ 
Cái nóng êm ru, mầu trời không chói
 
Mùa hè rớt cho những người yếu đuối
 
Cứ ngỡ ngàng như lại bắt đầu xuân
 

Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
 
Khe khẽ như không, dịu dàng, phơ phất
 
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
 
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu
 

Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
 
Tất cả thấm trong cánh đồng lặng sẫm
 
Hạnh phúc ít hơn khóe nhìn say đắm
 
Ghen tuông dù chua chát cũng thưa hơn
 

Ôi cái mùa đại lượng rất thân thương
 
Ta tiếp nhận vì người sâu sắc quá
 
Nhưng ta nhớ... Trời ơi ta vẫn nhớ
 
Tình yêu đâu... Rừng lặng... Bóng sao im...
 

Sao ơi sao, sao sắp lặn vào đêm
 
Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt,
 
Nhưng chỉ mãi bây giờ ta mới biết
 
Yêu đương, giận hờn, tha thứ, chia tay...

10 nhận xét:

  1. he he cảm ơn Md 6,
    Đó là những bài thơ xuyên thời gian, xuyên biên giới của Người phụ nữ được mệnh danh là cây ngải đắng của nước Nga

    Mình lại thích bài

    Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
    Tiếng hát ngây thơ một thời thiếu nữ
    ngôi sao cháy bùng trên sóng Neva
    và tiềng chim kêu trong buổi chiều tà

    Năm tháng đắng cay hơn,
    năm tháng ngọt ngào hơn
    Em mới hiểu bấy giờ anh có lý
    Em hát khác xưa rồi khóc cũng khác xưa

    Lũ trẻ lớn lên giờ lại nhắc theo ta
    lại hát lại lời ngọt ngào thuở trước
    vẫn sóng Neva chiều tà bóng nước
    nghĩ cho cùng chúng có lỗi đâu anh

    Trả lờiXóa
  2. Hay quá. Ngày càng thấy các Madam của KT26 chuẩn!

    Trả lờiXóa
  3. Khi đã phải sử dụng tới Thơ cũ thì blog phải xem lại . Dấu hiệu chỉ ra sắp hết đè tài và nghèo nàn ý tưởng.
    Một cách nhìn khác : không có sự tham gia nhiệt tình của các thành viên ktb26 thì !!!

    Trả lờiXóa
  4. Comment thứ hai

    Tôi rất thích văn chương, Thơ phú ... Nhiều khi bỏ công sức tìm tòi, so sánh và tự sướng với cái cảm thụ riêng , thế thôi .
    Vài năm gần đây , nhờ có net , những vấn đè nghi vấn ngày xưa đã được giải đáp . Ví dụ Nguyễn Du từng làm sư lưu lạc Giang Hồ ba năm...
    Tự nhủ đợi lúc không nhậu được nữa sẽ quay lại môn văn Thơ kiểu này.

    Trả lờiXóa
  5. Hehe
    Có lẽ mọi người thấy dạo này blog ít bài nên ủng hộ.
    Tôi thì không quan trọng thơ cũ hay mới. Có lẽ bức ảnh mùa thu của cậu cả gửi từ Mỹ về đã đánh thức ký ức của Madam 6 chăng?!

    Trả lờiXóa
  6. Ông phú nhận xét rất đúng, nhiều khi thấy ông KT cần mẫn post bài và ảnh, chúc mừng SN mọi người mà các cá nhân được chúc thì im hơi lặng tiếng cứ thấy sao ấy. Theo tôi đề nghị ông Hà bàn kế hoạch họp, họp , họp khẩn thì sau đó blog mới có nhiều bài viết hay.

    Trả lờiXóa
  7. Mà tôi quên chưa chú giải với ông kt, tôi đang ở chỗ cậu cả nên bức ảnh này là do nhiếp ảnh gia Phạm Lộc thực hiện. Chính vì khung cảnh , tâm trạng của mùa thu xư người nên tôi mới gửi ông bài thơ " Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng". Buổi chiều mùa thu ở đây cây cối chuyển màu vàng từng ngày, nhớ mùa thu Việt nam và nhớ các bạn KT26 nhiều hơn.

    Trả lờiXóa
  8. Mr Thắng thỏ rất thuộc và cảm Thơ olgahbergohz . Madam này có nhiều người hâm mộ . Qua một số bản dịch của Đoàn tử huyện, Ngân xuyên, Thuý toàn...
    Rất tiếc thỏ chuyển thành sói !,,

    Mưu sinh là liều thuốc tốt nhất chữa bệnh lẵng mạn.

    Trả lờiXóa
  9. Hehehe M6, đừng lo, khi cảm xúc, tình yêu, nhu cầu chia sẻ và sự quyết tấm cùng đống điệu, chả có gì không xảy ra cả.

    Trả lờiXóa