(Thay loi-Chuti: Di suot tuan, khong email gi
duoc, post bai nay thay loi cam on va chuc may man. Neu nhan vien nao cung gioi
giang nhu co nay, thi…. Cong ty minh het sach nguoi lam)
Vậy là
ngày hôm nay cũng đã đến, ngày cuối cùng mình làm việc tại công ty đã gắn bó
với mình suốt những năm tháng viễn du nơi đất khách, công ty KL thân mến. Tâm
trạng mình hiện tại thật phức tạp và khó hiểu. Nhiều cảm xúc đan xen vào nhau
đến lạ thường. Nhớ ngày mình quyết định xin nghỉ việc, mình đã quyết tâm biết
mấy, quyết rời công ty để theo đuổi ước mơ của mình. Vậy mà thời gian càng trôi
về ngày cuối cùng, lòng mình lại thấy chút gì đó bồi hồi xao xuyến, có chút gì
đó buồn, chút gì đó nhớ nhung. Bất chợt mình nhớ đến câu thơ của Chế Lan Viên:
”Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn”
Câu này
thật đúng. Mình thật sự đã ko nhận ra KL đối với mình lại có ý nghĩa đến thế.
Biết bao kỷ niệm vui buồn của ngày trước chợt hiện về như những thước phim quay
chậm. Gần 3 năm mình bước chân đến Sài Gòn cũng là ngần ấy thời gian mình gắn
bó với 1 văn phòng rộng rãi tiện nghi, gắn bó với những con người xa lạ mà mình
chưa hề biết trước đó, mà giờ có những người đã để lại trong lòng mình
những tình cảm yêu mến thật đặc biệt mà mình sẽ luôn trân trọng và lưu giữ
trong suốt hành trình dài phía trước. Và 1 trong những người ấy là 1 vị Sếp mà
có lẽ mình sẽ ko bao giờ quên.
Nhắc đến
vị ấy tự nhiên mình lại cười 1 cách vô thức ^^ cũng đúng thôi, mình với vị ấy
đã xảy ra biết bao nhiêu sự cố và tình huống dỡ khóc dỡ cười thế mà. Nhiều lúc
mình nghĩ, có khi nào mình với vị ấy là “ân” gia ngõ hẹp không nhỉ. Chứ ko thì
sao lại toàn đụng chuyện với vị ấy ko à?
Nhớ buổi
chiều thứ 6 hôm đó, đi lững thững dọc hành lang. Chợt nghe tiếng bước chân ai
đang lại gần, đinh ninh chắc là mấy anh chị công ty mình hoặc công ty
Vinabridge thui chứ còn ai zô nữa. Trông đầu mình liền nảy lên ý đồ đen tối, hù
người đó 1 phen mới được kaka. Thế là mình liền nép vào cạnh tường, vừa thấy
bóng người đó là liền xông ra “Hù” 1 tiếng rõ to. Rồi sau đó mình đứng hình
lun. “Trời ạ, sao lại là Bác H. @@ Sao Bác ấy lại đi lối này nhỉ.” Mà hình
như Bác ấy cũng rất bất ngờ và hơi sốc thì phải. Nhìn cặp mắt hình chữ O
của Bác ấy thì biết. Sau vài giây lấy lại hồn zía, mình cúi đầu lí nhí xin lỗi
rồi tuôn đầu chạy mất hút, chỉ kịp nghe Bác ấy nói 1 câu “Ơ, con bé này…”. Ui, sao mà xui thế, hết người hù, hù trúng PTGD. Chuyến
này mình lên dĩa rồi huhu T_T Ngồi định thần lại, mình quyết định viết cái mail
xin lỗi và hồi hộp chờ đợi email phản hồi của Bác ấy. Thế mà 1 ngày rồi 2 ngày,
rồi gần 1 tuần trôi qua ko thấy mail trả lời. Rồi xong, tiêu mày rồi nhé. Bác
ấy giận lun rồi huhu @@ Đang lúc lo lắng tột độ thì nhận được email của Bác ấy:
“Dear V, NO STAR WHERE. Mấy bữa nay anh
bận nên chưa trả lời kịp. Nice weekend!!” Đọc xong mình phì cười,
thấy nhẹ cả người. Ko ngờ Sếp mình xì-tin ghê, cũng dùng mấy từ như “No star
where” nữa chứ hihi. Mình cứ tưởng thế là thoát nạn, ai dè 1 lần đang lấy
nước uống bất ngờ Bác ấy đứng phía sau hù 1 tiếng xém đổ lun bình nước. “Hòa nhé”, Bác ấy cười rồi bước đi trong
sự ngỡ ngàng của mình. “Hết hồn hết zía,
Bác ấy cũng nghịch có thua gì mình đâu ^^”.
Rồi 1 lần
đi về chung thang máy với Bác ấy và 1 số chị đồng nghiệp khác. Bác ấy ga lăng
đi cuối cùng để ấn nút giữ cửa cho mọi người vào trước. Mình cũng định ga lăng
lại, thò tay định ấn giữ nút mở cửa cho Bác ấy vào. Ai dè ấn nhầm nút đóng cửa.
Bác ấy vừa bước vào thì cửa đóng cái rầm vào người Bác ấy. Bác ấy la lên 1
tiếng, chắc có lẽ đau lắm ^^ khi biết là do mình làm, Bác ấy cười và nói “Cái V này chắc có thù hằn với mình thì phải”
chứng kiến cảnh tượng ấy mình vừa lo vừa thấy mắc cười. “Sao lại trúng Bác ấy nữa nhỉ. Mình đúng là sao chổi của Bác ấy mà. Tội
nghiệp Bác ^^” Hôm sau mình cố tình đi thật sớm để mua nước cam đặt lên bàn
Bác ấy cùng 1 mẫu giấy nhỏ để bù đắp và xin lỗi Bác. Và Bác ấy đã uống và viết
mail cảm ơn mình, còn chê chữ mình xấu nữa chứ. “Thật là....!!!” Mình vừa xấu hổ vừa thấy rất vui. Bác ấy
đáng mến ghê ^-^
Lần gần
đây nhất là khi mình nhờ Bác ấy viết hộ Thư Giới Thiệu để nộp hồ sơ xin học
bổng. Ko biết mắt mũi mình để ở đâu, cái chữ "please type
and print" ngay trước mặt mà ko thấy, một hai bắt Bác ấy phải in
cái form ra và viết tay mới chịu. Sau đó đọc kỹ lại mới tá hoả viết mail lại
thì hỡi ôi, Bác ấy đã đứng ngay cái máy photo rồi hix..hix... "Có nhân viên nào mà hành Sếp thế ko T_T mình
đúng là hậu đậu hết biết @@" Lần này chọc giận Bác ấy thật rồi. Đã
chuẩn bị tinh thần bị la. Thế nhưng Bác ấy ko hề la mình 1 câu nào mà còn viết
và đem Thư Giới Thiệu ra tận nơi cho mình nữa chứ. Mình vui và cảm động chít đi
được. "Bác H muôn năm hihi
^-^"
Rồi còn kỷ
niệm đe doạ, tống Bác ấy 2 gói mì tôm để giữ bí mật về trang blog của Bác
ấy nữa. Và còn rất nhìu rất nhìu email, những câu nói, những lời chỉ dạy của
Bác ấy về công việc và cuộc sống mà mình vẫn lưu trữ và ghi nhớ. Mình thật may
mắn khi có 1 người Sếp như vậy. Cám ơn Bác ấy vì đã là Sếp của mình. Cám ơn Sếp
vì đã luôn bao dung và chỉ bảo cho cô nhân viên vẫn còn trẻ người non dạ, hay
mắc lỗi như mình.
Thật vui
khi trải qua những năm tháng đi làm với những kỷ niệm ngốc nghếch, vui vẻ và
khó quên như vậy. Giờ đây có lẽ sẽ ko có cơ hội mắc lỗi, ko còn cơ hội
chọc giận Bác ấy nữa. Chúc Bác ấy / Sếp ấy luôn khoẻ mạnh, luôn thành công trên
cương vị đầu tàu của công ty, luôn hạnh phúc và ấm áp trong tình cảm gia đình,
luôn vui vẻ và sảng khoái chém gió bên các chiến hữu thâm giao. Chúc những điều
tốt đẹp nhất đến với Bác ấy.
Tạm biệt
Sếp !!! \(^-^)/
P/S: Sếp còn thiếu 2 gói mì tôm nhé. Khi
nào có dịp em sẽ đòi sau ^^
Sếp thế này thì nhân viên nhớ là phải rồi!
Trả lờiXóaTự kỷ !,,,
Trả lờiXóaTks KT.
Trả lờiXóaMay hom roi di bui. May Laptop dang co van de, kg choi chu Viet duoc. Nhan duoc la thu ma khong acknowledged duoc, nen post len thay loi cam on va chuc mung cho co nhan vien tren con duong moi.
Co nay gioi, biet ninh.
Ninh khong phai la cai toi, biet ninh nua cang khong co toi. Biet ninh d9e nguoi khac vui thi do la mot cai cong lon. .... Co be nay da biert cach lam cho nguoi khac vui ==> Mot dieu dang qui! Biet "make everyone happy" la nghe thuat, la thanh cong, la hanh phuc cua chinh minh roi!
Thank All!
Xếp toàn ưu ái các em gái trẻ người non dạ, còn các thanh niên đực rựa chắc bị đì sói trán, chẳng thấy post bài nào.
XóaA, Bu nay, sau gan 50 nam song va trai nghiem, toi moi nhan ra la, tra co ai la tre nguoi non da tren doi nay ca, co1 chang chi co nhieu nguoi tuong bo ma thoi....
XóaTks Hung Bu.
Trả lờiXóaDung vay, sau mot thoi gian nghien cuc nguon nhan luc. KLV quyet dinh khong tuyen nhan vien thanh nien duc rua nua, gio so nay la 0.
Hi Chuti, sau 50 năm trải nghiệm, trừ thời gian bú tí mẹ và chim chỉ dùng để tè không được tính, bao nhiêu lần lầm tưởng là dưa bở , chia sẻ với anh em đi nào.
Trả lờiXóaHehehe.
Trả lờiXóaThu that, toi la nguoi co tri tuong tuong. Tuy nhien cung la nguoi khong thich dua bo, chi thich dua cung cui ma thoi. Rat tiec, rat tiec... Voi toi, co la toi share ngay! Hen dip khac, once available!
Chả trách bác Chuti này chịu khó bót bài. Hi hi...
Trả lờiXóaHehehe...
Trả lờiXóaMuc tieu!
Tks Blog KT26!
Chuti đào hoa thật đấy, đến các cháu gái trẻ cũng yêu mến, ko biết có phải cô lần trước ko hay lại là cô bé khác? Chắc là từ khi đi làm đến giờ nhiều chị em thep phải biết. Thế mà ko phổ biến kinh nghiệm cho các anh em KT26 được nhờ 1 tý....
Trả lờiXóaHehehe...
Trả lờiXóaQuan he DONG NGHIEP.
Can than khong mat quan diem... chet do Nhung oi!
Toi da noi, la nguoi thich tuong tuong... nhung khong thich an dua bo.....
Muc tieu: Chem gio cho vui!
Hihi. Đùa vui 1 chút thôi, Chuti đừng để ý nhé. Có nhiều người yêu mến thì càng tốt chứ sao, cuộc sống mới vui vẻ, mình cũng phải như thế nào thì mới được như vậy chứ!!!
Trả lờiXóaNO STAR WHERE!
Trả lờiXóaChien gia chem gio..... dua het co .... vui toi ben.... it biet so day!
Da co gan open, public, share roi, con de y gi nua N oi!