Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

NGHỀ NGHIỆP & THÀNH CÔNG (T/g: Chuti)


Theo quan điểm người viết, đây có lẽ là một trong những “tứ khoái”, “ngũ khoái” gì đó của phận con người, bên cạnh những tiền, tài, hạnh phúc... Đã nằm trong nhóm khoai khoái, ắt sẽ khó cởi mở, sẻ chia hơn.
Khó! Chẳng biết bắt đầu từ đâu, đành quay lại chính câu chuyện của mình, của lớp thử luận. Sau buổi học cuối khóa nhiều sự kiện và biến cố, cái ước nguyện cá nhân và gia đình được đứng trên bục giảng bị tan thành mây khói. Sau này kể lại, có cả những giáo viên trong khoa  động viên: “Khéo hay khi mày không được chủ nhiệm khoa giữ lại, bây giờ khác các anh...”
Thoạt nghe, tưởng các ổng thiệt tình chia sẻ, đàn ông học Hàng Hải để xông pha biển cả, chí ít cũng kè cảng tung hoành, học chuyên ngành chẳng nên ở lại làm giáo viên, nếu muốn làm giáo viên sao không thi sư phạm? Đúng là sai lầm, học sư phạm, lấy đâu kiến thức giảng được chuyên ngành! Hơn nữa, thời ấy, đời sống khó khăn, lương giáo viên thấp, không thu nhập thêm, nhiều người ái ngại. Nhưng thời nay, nhìn quanh ta, nhà cửa dư giả cho thuê, thời gian và thu nhập ai bằng để con cái giỏi giang trời Tây du học! Nói đây chả phải để lật tẩy các thầy cô KT26 đâu, từ một người xuýt được làm đồng nghiệp với các bạn, rất vui vì các bạn đã thay đổi hình ảnh của mình và quan niệm nghề nghiệp cho nhiều người khác!
Dời giảng đường, người viết vào làm ở một công ty liên đoanh đầu tiên của ngành Hàng hải với cả núi bỡ ngỡ khó khăn, rồi cứ theo liên doanh và nước ngoài vẫy gọi mà đi tới giờ... Thời mở cửa, có tý nước ngoài, oai như cóc! Nói oai cũng chẳng ngượng mồm, liên doanh và nước ngoài buổi đầu lương thưởng cũng khá. Còn về công việc, cái được nhất là làm việc theo qui trình có lẽ cũng ổn ổn ban đầu với cách sống tưng tưng của người viết. Chỉ dám nói khởi đầu thôi, bởi nhìn ra thị trường, cũng nhãn tiền lắm, môi trường này cũng có mặt trái của nó, nhiều kẻ đứt gánh giữa đường khi năng lực không còn đáp ứng mức đòi hỏi cao. Phũ phàng đấy, thẳng tưng, mời bác đứng sang bên để kẻ có sức trẻ và thích ứng hơn thay thế!
Thế mới hiểu thêm lý do tận tâm và cống hiến của những ông Tây. Môi trường qui lát, những kỹ năng cứng được phát huy nhiều hơn, nên chính sách ưu đãi cũng cứng như bàn thạch, lương bổng rõ ràng, chẳng thể nhìn ngang, ngó dọc, chấm nọ, mút kia...Công việc như cuộc sống, rõ ràng phải tận tâm. Ngược hẳn với mấy ông làm trong cơ quan quản lý nhà nước, lương trả theo hệ số, thấp hơn so với liên doanh, nước ngoài, vậy mà vẫn rủng rỉnh hơn người. Nghe nói lương Thủ tướng hơn chục triệu, bộ trưởng còn thấp hơn, vậy họ lấy đâu ra mà lắm nhà lầu xe hơi đến thế? Song, để rủng rỉnh trong môi trường làm việc có vẻ rảnh rang như vậy, trong họ phải ẩn chứa kỹ năng mềm rất tốt. Mà cứ nói đến cái mềm mềm tức là không cứng này, khó lắm, tưởng vậy mà không phải vậy! May, KT-26 cũng có vài nhân vật trong lĩnh vực này, để khi chém gió, biết thêm một môi trường làm việc “độc hại”, người làm được hưởng nhiều “phụ cấp ngành nghề”.
Cũng trong môi trường “độc hại” không kém là các doanh nghiệp nhà nước, hay doanh nghiệp cổ phần mà vốn nhà nước chiếm tỷ lệ chi phối và nắm quyền quản lý. Ở đây cứng mềm phải đủ hết, nhất là doanh nghiệp kinh doanh những mặt hàng chiến lược thì phải biết, lương cao mà “phụ cấp” cũng nhiều, kỹ năng sống là yếu tố rất quan trọng để có được thành công. Cái khó  cũng nhiều, nhưng khác với các doanh nghiệp nước ngoài, không hẳn là sức ép chuyên môn bởi các doanh nghiệp nhà nước này ít nhiều được bảo hộ đâu đó. Khi được bảo hộ, thì không còn lành mạnh công bằng nữa. Vì vậy, sức ép quan hệ, chia chác và cống nạp sẽ là những khó khăn phải vượt qua. KT 26 chúng ta có nhiều thành viên đang làm việc trong lĩnh vực này, rất thành công. Đây là lĩnh vực đào tạo ra những con người “vừa hồng vừa chuyên”, nói chung văn võ song toàn, cái gì cũng giỏi. Đáng nể!
Nhưng trong con mắt người viết, đáng nể nhất vẫn là lĩnh vực tư nhân, người hoạt động trong lĩnh vực này xứng đáng để khâm phục. Cũng chẳng khó lý giải, cái thế hệ mở cửa nửa bao cấp của mình, người viết được đào tạo và thấm nhuần văn hóa doanh nghiệp nhà nước. Và cũng như chúng bạn, người viết cũng biết tới ngoại ngữ và đầu tư nước ngoài. Do đó mục tiêu và ý thức trang bị kiến thức, kỹ năng để bước vào những doanh nghiệp như vậy không phải là cái gì đó quá xa vời. Một ý thức “bao cấp hệ” nữa, tốt nghiệp ĐH xong, phải có chân trong công ty nhà nước hay liên doanh mới gọi là “đã đi làm” một cách chính thống. Thế cho nên, người đứng ra lập doanh nghiệp tư nhân, theo người viết là người có tố chất, dám vượt thời đại để trở thành đặc biệt. Đã là đặc biệt, thì đâu có dễ! Bảo họ tự làm, tự lo, làm ít ăn ít, làm nhiểu hưởng nhiều, không làm không ăn. Nói vậy, chứ ai chả phải ăn! Họ không những ăn, còn ăn ngon và tạo điểu kiện để những người lao động khác cùng ăn nữa. Thời đại thông tin mở, họ có điều kiện triển khai qui trình tiên tiến, khác hẳn những doanh nghiệp nhà nước với bộ máy cồng kềnh, quyền lợi đan xen. Chẳng muốn áp dụng, sợ rõ ràng quá, mất khoản chia chác ngoài luồng!
Đó chính là những con người đặc biệt, KT-26 chúng ta không hiếm, trong nhiều ngành nghề, nhiều trường hợp tiên phong đầu tư khắp Châu Mỹ, Châu Phi. Chúc mừng, những người chủ, những người có chức tước thực sự trong doanh nghiệp của mình. Đó là sự khác biệt với hầu hết những người làm việc trong các môi trường khác. Nói ra mọi người đừng ném đá, bởi KT-26 chúng ta được coi là lớp thành đạt với rất nhiều người thành công bằng những chức danh cao ở doanh nghiệp mình, nhưng suy cho cùng, khác với ông chủ tư nhân, chúng ta toàn là những kẻ đi làm công ăn lương cả.
Người viết hay nói, người làm việc cho nước ngoài như mình là những kẻ làm thuê chuyên nghiệp. Làm công và ăn lương, “không phụ cấp độc hại” thì chả phải chuyên nghiệp là gì!? Do vậy, bước thành công nghề nghiệp bằng chức vị cao thấp cũng chỉ mang ý nghĩa tinh thần. Có chăng, lương cao hơn một chút, quyền hạn thì có, nhưng không tạo ra được quà cáp biếu xén, không những vậy phải tìm cách nịnh cấp dưới chết thôi vì chỉ tiêu, kế hoạch. Khác với doanh nghiệp vốn nhà nước, có sự bảo hộ tạo ra những quan hệ không bình đẳng trong nghề nghiệp, cơ chế xin-cho phổ biến, kể cả trong quan hệ sếp-nhân viên. Cho nên quyền hạn tạo ra biếu xén và chia chác của những chức vị cao thấp trong những doanh nghiệp này quả là lợi hại. Cái quyền hạn tạo ra “phụ cấp độc hại” này còn cao hơn nữa ở những cơ quan quản lý nhà nước. Kinh lắm, những người này thét ra lửa với cấp dưới nhưng lại dùng cái mềm mềm với cấp trên của họ!
Nói để càng khâm phục mấy ông tư nhân, một mình làm chủ, chẳng chịu dưới ai. Còn mấy ông bà có chức vị ở các doanh nghiệp thì vẫn không thoát được cái vòng luẩn quẩn “trên nhiều người, dưới vài người” hay cũng là quan điểm “đầu gà hơn má lợn” gì đó. Nhưng đừng chạnh lòng, chả ai đứng một mình được, kể cả cái ông chủ tư nhân hay các doanh nghiệp trong quan hệ thị trường. Cho nên, làm chủ doanh nghiệp mình, đến chỗ khác ông vẫn phải cậy nhờ, đứng thế dưới người khác. Hay ông làm sếp doanh nghiệp của mình phải sang cậy nhờ nhân viên của người khác thì sao? Đó là chưa nói đến vận đổi sao dời, chủ thành người làm thuê, hay sếp trở thành nhân viên là chuyện bình thường trong môi trường khắc nghiệt ngày nay. Chẳng hẳn trên thị trường kinh tế, ngay cả trong quan hệ giáo dục thầy trò, hôm trước làm thầy hôm sau làm trò cũng chẳng lạ. Có gì đâu, đi học bằng 2, gọi trò cũ bằng cô là chuyện bình thường!
Không nhằm để úm mấy ông chủ tư nhân hay những ông bà KT26 thành đạt, có chức vị trong các doanh nghiệp, chỉ muốn chia sẻ một chút về nghề nghiệp và cái gọi là thành công trong nghề nghiệp mà thôi. Để sống được với nghề không dễ, thành công trong nghề còn khó khăn hơn. Cũng như bất cứ nghề nào, tính khó dễ khó so, sự thành công hay không, có lẽ chỉ nói được trong từng giai đoạn. Nghề nghiệp biến động theo thời gian và xã hội, nay xấu mai tốt là chuyện bình thường. Thiết nghĩ, cố gắng tìm hiểu nghề, yêu nó ở mức độ phù hợp với mỗi người, nên chém gió với bạn bè cho bớt khó khăn và căng thẳng mà nó luôn mang đến cho ta...

HCMC – 28TH AUGUST 2014 - CHUTI

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

NHẠC NEW AGE


BBT: Các bạn thân mến. New age music là một dòng nhạc xuất hiện gần đây với những cái tên nổi tiếng như: Kitaro, Yanni, Secret garden...
Mời các bạn tham khảo bài viết dưới đây: 

----------------

NEW AGE,  NHẠC CỦA THẾ KỶ 21

 Viết về một bộ môn nghệ thuật mới không có sử liệu là một sự liều lĩnh, liều lĩnh nhưng lý thú, vì một mình một chợ, nếu có sơ xuất hay thiếu sót thì cũng xin các bậc thức giả bổ túc để bài biên khảo này được hoàn hảo hơn.

https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Trong tất cả bảy bộ môn nghệ thuật : hội hoạ, điêu khắc, kịch nghệ, khiêu vũ, thi ca, âm nhạc, nhiếp ảnh và điện ảnh, theo một số tác giả, thì âm nhạc chưa bao giờ được coi là một nghệ thuật trước khi có nhạc Kỷ Nguyên Mới (New Age music). Nhận xét này sẽ gây nên một cuộc tranh cãi khá hào hứng và cũng khá gay go.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Công việc trước tiên là phải được chính danh, tức chúng ta phải định nghĩa cho đúng thế nào là nghệ thuật, và sau đó chúng ta thử tìm hiểu cội nguồn của nhạc New Age, và khía cạnh nghệ thuật của nó.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nghệ thuật (Art - số ít), theo tự điển Oxford, là sản phẩm của những cái gì đẹp, khéo hay khả năng để làm ra cái đẹp, cái khéo. Ví dụ một phim nghệ thuật là sản phẩm được tạo ra dưới dạng thức phát biểu nghệ thuật khác với phim ảnh thuần một mục đích giải trí.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Còn nghệ thuật (Arts - số nhiều), được định nghĩa là các bộ môn như ngôn ngữ, văn học, sử học... mà trong số đó có sự cảm thông dự một phần lớn, đối nghịch với khoa học, cực dụng sự chính xác và tính toán.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Cái khó là nhạc New Age đã được công nhận là sản phẩm của một nghệ thuật lại chưa có trong tự điển văn học nghệ thuật. Khi nói đến New Age, đa số các độc giả sẽ mường tượng đến một bộ môn Tân triết học cũng mang tên New Age liên quan đến những vấn đề siên nhiêu (super-natural) như về thiền quán, soi kiếp cứu rỗi (enlightenment), trị bịnh theo đức tin (faith healing) của các giáo phái (cult) và đồng bóng (medium, psychic)...
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= New Age, bộ môn âm nhạc mới còn quá trẻ và sự thưởng ngoạn được dùng cả thính giác lẫn thị giác, lại được mệnh danh là nhạc của kỷ nguyên mới, có nghĩa là chúng ta cảm thấy được màu sắc của âm thanh (the color of music), bộ môn này còn được tặng thêm một mỹ danh nữa là nhạc của thế kỷ hai mươi mốt.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= So với nhạc cổ điển Tây phương thường được phân chia ra làm bốn chuyển động (movements) về giai điệu từ chậm đến nhanh, và đòi hỏi cả một giàn nhạc giao hưởng đại hòa tấu.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nhạc New Age không đòi hỏi số lượng nhạc sĩ và nhạc khí, đôi khi chỉ cần vài ba nhạc sĩ, và họ thường hợp tấu theo ứng tác (improvisation), với tất cả nhạc cụ sẵn có, đông cũng như tây, cổ cũng như kim.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nhạc cổ điển có đôi khi dùng nhạc khí để tạo các âm thanh cần thiết để yểm trợ opéra chẳng hạn, nhưng chưa bao giờ dùng đến kỹ thuật tạo âm thanh đặc biệt (special effects). Nhạc New Age, ngoài việc sử dụng các nhạc cụ thông thường, họ còn dùng cả bất cứ vật gì có thể tạo nên những âm thanh bất thường (special effects) để được đồng bộ (synchronization) với tiếng sóng tiếng gió gầm thét, tiếng chim kêu vượn hú, tiếng lửa bập bùng, tiếng binh khí chạm nhau, tiếng mưa rơi thác đổ... mà các nhạc khí bình thường không thể nào tạo nên được...
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nhạc cổ điển có chiều rộng (panoramic, grandeur). Nhạc New Age nhắm vào chiều sâu nhiều hơn (depth, insight), nó thẩm thấu, nó len vào tận các sớ của tâm hồn. Người nhạc sĩ New Age khi viết về hòa âm họ thường chú trọng đến sự hòa điệu, ăn khớp với từng cử động của thiên nhiên, có lẽ vì thế, kỹ nghệ điện ảnh càng ngày càng mướn các nhạc sĩ New Age viết nhạc đệm cho phim ảnh của họ nhiều hơn, để thay thế cho nhạc đệm cổ điển.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Có một điều chắc chắn hơn cả, là nhạc New Age không có tham vọng thay thế hẳn nhạc cổ điển, vì đa số người thích nhạc New Age đều là những người đã từng say mê âm nhạc cổ điển, hai dòng nhạc cổ kim đó sẽ bổ túc cho nhau và làm giàu thêm cho những tâm hồn yêu nhạc.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Như trên, tác giả bài này có nói về sự khó khăn khi sưu tầm sử liệu về nhạc New Age. Sự kiện bất thường đó do một sự ly kỳ của lịch sử, mà lại là lịch sử điện ảnh.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Một bộ môn âm nhạc quá mới đến nỗi chưa có trong tự điển cũng dễ hiểu thôi, vì các nhà làm điện ảnh đều nhìn nhận nhạc New Age mới ra đời năm 1984, cùng một lúc với phim "Sargeant Pepper Lonely Heart's Band Club".
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Lần thứ nhất, điện ảnh đã có công đua vào phim ảnh dòng nhạc gọi là bất qui tắc để hòa điệu với âm nhạc có cả người máy robot, với ban nhạc Rolling Stones, có cả "special effects" tiếng chuông nhà thờ hòa âm với nhạc đám tang với ban nhạc The Bee Gee chơi các bản nhạc của The Beatles
"Nowhere Man", "The Long and Winding Road", "Strawberry Field Forever"...
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Giới điện ảnh đã thấy rõ sự thành công huyền diệu trong loại nhạc mới nầy. Liên tiếp các phim nổi tiếng ăn khách khác được tung ra với số thâu vượt bực như các phim "Odyssey 2001","The Black Hole","Quest of Fire","Stars War", "Return of the Jedi","The Empire Strikes Back", "Back to the Future"... Chỉ cần đọc tên cuốn phim chúng ta cũng có thể hiểu ngay tại sao giới chuyên môn gọi đó là nhạc New Age.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nhưng thành công sáng giá nhất cho nhạc New Age phải kể là phim "The Silk Road" (phim tài liệu dài sáu tiếng, xin đừng lộn với phim cùng tên dài 2 tiếng chuyện dã sử kỳ tình bảo vệ kho kinh sách). Với phim này nổi bật lên một thiên tài nhạc New Age, Kitaro, mà tôi sẽ đi vào chi tiết sau. Với tài năng đó, đạo diển Oliver Stone mới đây đã mướn Kitaro viết hòa âm cho phim "Heaven and Earth", một phim về Việt Nam.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Hơn tất cả mọi khía cạnh đã được đề cập, nhạc New Age có ưu điểm đưa tâm hồn vào đến cả những nẻo hiểm hóc sâu thẳm nhất của con người. Cảm xúc siêu nhiên đã trở thành những thôi thúc cấp bách của những tâm hồn nhạy cảm đã nhàm chán với những âm điệu đã trở nên tầm thường, vì đã bình dân hóa qua thời gian. Ưu điểm cao hơn nữa, là với nhạc New Age, âm thanh được ướp tẩm màu sắc khiến sự rung cảm càng phong phú hơn, cộng thêm yếu tố ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ (five elements) tạo thành những tác động âm thanh kỳ thú, lạ tai, mới mẻ; có lẽ vì thế mà nhạc New Age rất thích hợp với loại vidéo nhạc cảnh như "Light of the Spirit" của Kitaro, "Private Music" của Patrick O'Hearn, "Moon's Shadow", "Shepherd's Moon", "Watermark"của Enja, "Dreams" của Akira Kurosawa...
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nhạc New Age, với khả năng phong phú, mỗi ngày một khám phá mới cùng với sự tiến bộ vượt bực trong ngành âm thanh điện tử. Những tên tuổi như Kitaro ở trời Ðông, Yanni ở trời Tây, cùng với Sojiro, Kuranesh, Enja, Lucia Hwong, Patrick O'Hearn, John Tesh và biết bao nhiêu thiên tài mới nữa sẽ cống hiến cho chúng ta những rung động tân kỳ trong sự cảm nhận màu sắc của âm thanh.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Cũng như máy VCR và High Definition TV được phát minh tại Mỹ nhưng hòan hảo và sản xuất hàng loạt trên đất Nhật và khắp địa cầu, nhạc New Age Xuất phát tại Mỹ lại được dân xứ Phù Tang làm nổi tiếng khắp thế giới nhờ một thiên tài âm nhạc : Kitaro.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Kitaro đã theo học nhạc ở Ðức quốc thời còn trẻ, anh chơi được gần hết các nhạc cụ kể cả các nhạc cụ cổ như dàn trống 300 tuổi và một nhạc cụ hiếm thấy 150 tuổi. Anh đã tổ chức cùng vài nhạc sĩ Mỹ làm một vòng trình diễn trên 26 thành phố lớn của nước Mỹ vào năm 1988. Trong vòng ba tuần lễ, ban nhạc của anh cùng với thông dịch viên đã đi 13,000 miles, ăn ngủ trên xe bus, tất cả vé đều bán sạch không cần cã quảng cáo, cuốn vidéo và CD "Light of The Spirit" mỗi thứ bán trên hai triệu bản. Kitaro còn là người có công lớn trong việc đưa tiếng trống cổ truyền, là quốc nhạc của Nhật, vào nhạc New Age, làm vang danh nước Nhật trên trường quốc tế.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Trở về Nhật cùng đi với các bạn nhạc sĩ Mỹ, Kitaro đã tổ chức một buổi hòa tấu dành riêng cho toàn các bà đang mang bầu với dụng ý dành riêng cho thế hệ tương lai của nước Nhật.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Gần 40 tuổi vẫn độc thân, Kitaro cất một căn nhà trên lưng chừng núi Phú Sỉ, với một bộ sưu tập nhạc khí cổ lạ lùng và 11 cái synthethiser-mixer tối tân, nhưng chỗ ở thật sự của anh là một cái lều kiểu mọi da đỏ (tepee), sưởi bằng đá hỏa diệm sơn lót dưới sàn gỗ được hâm nóng; chính trong cái chòi đó anh lắng nghe tiếng động của thiên nhiên để viết nhạc.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nổi danh ngang với Kitaro của phương Ðông, bên trời Tây, Yanni đã làm thính giả say mê nhạc New Age với buổi trình diễn vô tiền khoáng hậu tại điện Parthenon, thành phố Athens, Hy lạp. Ðĩa nhạc và vidéo "Yanni Live at The Acropolis" vượt qua số triệu trong thời gian kỷ lục.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Vốn là một người Mỹ gốc Hy lạp, giấc mơ của Yanni đã thành sự thật, khi anh trở về Hy lạp với trên 200 chuyên viên điện tử, ánh sáng và âm thanh với đoàn quay phim 14 máy thâu dùng kỷ thuật digital 48 băng tần, mất hơn một năm rưỡi để hòan thành cả phần hình ảnh lẫn âm thanh.
Bản "One Man's Dream" (Giấc mơ của một đời người) là bản nhạc mà tôi cho là điển hình nhất của Yanni.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Cái gì làm nên một bộ môn âm nhạc mới thành công và phát triển quá nhanh như vậy? Một loại nhạc mới, chẳng những được chấp nhận và hoan nghênh đến nỗi tại bất cứ địa phương nào trên tất cả các thành phố lớn của Mỹ đều có một đài phát thanh chuyên trình diễn nhạc New Age.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Bức phá, xúc tích, phong phú và siêu nhiên. Kích thước của những xung động đã dàn trải qua bên kia biên giới của linh giác nhưng vẫn cân xứng trong sự quân bình (balance) và hoà điệu (harmony). Nhạc New Age đã đưa cảm xúc người thưởng ngoạn lên một trình độ tuyệt đỉnh của thăng hoa, hòa nhập với âm thanh lẫn màu sắc.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Âm sắc của thời gian, cùng những dấu yêu thời thượng, giao hưởng với huyền thoại, xen lẫn với những âm thanh đẹp như chuyện cổ tích, đã làm sống lại không gian của những giấc mơ thời huyền sử.
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Nhà Vật Lý học ngồi xe lăn người Anh, Stephen Hawking, tác giả "Brief history of Time", "Hawking from the Big Bang to The Black Hole", và "Black Hole and The Baby Universe" đã dùng toán học tính ra the Black Hole mà ông gọi là không gian chiều thứ năm mà có vài tác giả dùng để chứng minh thuyết luân hồi (rebirth cycle, reincarnation).
https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEgS6OFTVRsZJcUU3AxIPgLEBSDeyvns_2viNdorBg182laEO0Wye2719-zlUQD3j06Rmkb0_2JORrJEoUGQGTEtkSUlTYm_gJgBC2gHqJddnlupI8Od_XGnDaO5ahn7weEQd247iAWjS0KFQMrX7vY= Chúng ta tin rằng, vào thế kỷ thứ 21, âm nhạc, với đà tiến triển của kỹ thuật âm thanh digital, sẽ giúp các nhạc sĩ New Age đi xa hơn với vận tốc điện tử, sẽ thực sự cho chúng ta thấy màu sắc của âm nhạc, sau khi đưa âm thanh vượt thời gian, tức không gian chiều thứ tư, để bước vào không gian  chiều thứ năm tức là cõi vô không gian, vô thời gian, nơi đó tất cả chúng ta đều biến thành Lưu Nguyễn, Từ Thức, hoặc Rip Van Winkle. 

Tác giả: Thái Thụy Vi (trinhnu.net)
--------------------------

Mời các bạn thưởng thức bản Felista của Yanni (Đây là bản nhạc Ông viết tặng mẹ của mình. Tên bản nhạc cũng là tên của Người Mẹ)

Và One Man's Dream



Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

CHO MÌNH TỰ SƯỚNG NHÉ! (T/g: Chuti)


Mẹ kiếp, thằng què có gì mà tinh tướng, cái chức TBLL “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng” chứ oai gì mà lên mặt? Đã thế còn cố tình kéo cái đuôi tù và dài đến tận châu Phi, châu Mỹ cho thêm oai con cóc nhà nó. À, chính mình đã đặt tên Què cho nó đấy, vậy mà bị oan thị màu là thằng Bảo lé, chót dại réo “nick” ấy khi nó mới què!
Kể chuyện ấy để khi đọc, nó sẽ biết thế nào là kỹ năng dấu mình. Đâu cứ rầm rầm, chém gió như nó, mang vạ vào thân. Cùng tuổi, kém nó đúng 1 tháng 1 ngày, thế mà tính tình khác thật. Có chăng giống nhau cái gọi là hoàn cảnh. Ừ, nó xuất phát cũng nghèo khổ lắm!
Nhưng bực lắm cơ, đồng cảnh thì phải hiểu nhau, đằng này, vừa hở mồm ôn nghèo, kể khổ một chút là nó cướp đài, làm cho mình tối mặt tối mũi trước đám bạn đồng môn trên bàn nhậu:
“Thì mày mồ côi cha từ bé, thiếu chỗ dựa, thiếu may mắn khi vào đời. Tao chẳng mồ côi mà cũng nghèo khó vậy đó, sao cứ mang cái chuyện buồn ra để phân bì thiệt thua? Điểm đầu là vậy, nhưng hiện tại, nếu phải so sánh, nhiều thằng có xuất phát hơn liệu giờ được như mày?”
Chết tiệt, chém gió tối mặt, lại khi dễ khi mình định bao bữa nhậu: “Sân chơi bình đẳng, chú không có tư cách trả hết hôm nay, nguyên tắc Cambodia!” Nói đâu đi đôi với làm, hôm thiếu hóa đơn, nó cũng xin bỏ mẹ!
Mình sống tình cảm, có phải thiếu sự gần gũi người cha hay không, nhìn chúng bạn đầy đủ, tự tin trên bước đường đời, những lúc vui chém gió, chút men say, mình lại vận vào một nỗi lòng riêng. Những năm giảng đường phảng phất nỗi buồn đứt đoạn. Chẳng bằng bạn, bằng bè khi thiếu cả vật chất, tinh thần, xa trường cũng là những tháng ngày miệt mài kiếm tìm tồn tại của mình. Chẳng kể bất cứ nghề gì, cả ve chai, đồng nát. Cuộc đời mình còn ở phía trước, lấp thiếu hụt bằng sự cố gắng của bản thân.
Và cơ hội cũng tới, mình được làm trong những lĩnh vực “hót” của thị trường. Trụ sở đặt ngay trung tâm thành phố, nơi phồn hoa và môi trường quyến rũ, bước đầu càng làm mình choáng ngợp hơn. Bạn bè, thầy cô đầy nhóc ở đây, phận mồ côi thiệt thòi và đứt đoạn giảng đường càng làm cái tính nhút nhát của mình phát hỏa. Nói sao được, khi đặt lên cân, cái gì mình cũng thiếu....Trong lúc hoang mang, mình tìm đến nó, vừa mới thủ thỉ những bỡ ngỡ, khó khăn, chẳng động viên được gì, nó còn đổ thêm dầu vào lửa:
“Đúng rồi, khó khăn có dư, môi trường nhiều người quen nhưng rất lạ. Cố gắng tìm cách mà tồn tại, ông thầy làm sếp, rất quen nhưng cũng chẳng dễ chơi...!”
Đợi đấy! Tinh tướng mà chả biết tử vi, mạng chấn chữ “đinh” đâu dễ, mềm nắn rắn buông, tao sẽ từng bước vạch đường!
Nó dọa mình, mình đe lại, thế mà nó không những chống mắt xem, lại còn úm mình tới tấp. Văn phòng mình nó quen, nhiều hôm vác “vợt quần” chơi thân với sếp, nó thấy, chẳng nể mặt, nể mày, cứ phăm phăm cười cợt với ổng, còn luôn mồm trách mình, thời gian nịnh sếp nhiều, nhưng chẳng chịu để bạn bè gặp mặt một hôm!
Thời gian cứ trôi qua cái bóng ẩn đời mình. Cuộc sống là vậy, ta cứ thật và nhẫn nại với đời, ông Trời sẽ gọi tên. Doanh nghiệp đổi chủ, những ma cũ anh hùng có lẽ không đủ nhẫn nại với phương cách làm việc mới, tính chuyện chạy dần. Cái chất “đinh” của mình phát huy tác dụng. Chẳng còn nề hà trên dưới thầy trò, không còn những quan hệ lâu đời cố hữu, một sân chơi mới, sòng phẳng, mình dần già bứt tốc đi lên.
Lĩnh vực kinh doanh mình theo đuổi vài năm rồi gặp nhiều khó khăn trong cơn khủng hoảnh, song với tính đặc thù cốt lõi của nền kinh tế, mình vẫn tự tin để lèo lái cái chi nhánh lớn nhất này, bền gan chống trọi, vững bước vượt qua khó khăn như cách sống bình tâm và nhẫn nại vốn có của mình.
Như nhiều anh chị em khác, là những cảnh đời tha hương lập nghiệp, nó cũng vậy mà chả hiểu cho đời. Ai chả qua những giai đoạn tìm kiếm và ổn định, mình cũng không thoát khỏi cái vòng đời xô đẩy ấy, lo cuộc sống bản thân và gia đình để vững tâm hơn khi cùng bạn bè bù khu chém gió. Giờ đây chẳng cần đợi nó lải nhải, bất cứ lúc nào, ở đâu, ngay cả trong căn phòng làm việc riêng tư nhất, bạn bè gặp gỡ sẻ chia mình luôn sẵn lòng.
Những ngày gặp mặt KT26 tại Đà Nẵng và Vũng Tàu, mình được sống trong không khí bạn bè đồng môn đầm ấm. Mỗi năm lại xum vầy hơn, để mình được hoài niệm mái trường, để được ôn lại những cực nhọc, nhất là với những thằng cùng chung khó khăn ký túc xá. Muộn chút, nhưng mình sẽ cảm nhận nhiều hơn nó phút giây sắc đậm ấy, để hưởng thụ cuộc sống một cách trải nghiệm và ý nghĩa hơn.
Cảm xúc giao thoa khó tả cũ-mới, buồn-vui, mình nhẹ nhàng tự sướng. Muốn gửi nó bài viết với cái tiêu đề khiêm nhường là vậy. Ừ, nó cậy chém gió diễn đàn nhiều, còn cố đấm ăn xôi chạy vào BBT. Thích oai hả, “hãy biên tập lại bài viết trước lúc lên khuôn, ngồi đó mà gặm nhấm tính hiếu thắng của mình trong lúc chỉnh sửa cho tao từng câu, từng chữ ”, cho nó biết thân!
HCMC – 25TH AUGUST 2014 – CHUTI.





Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

TỰ SƯỚNG (T/g: Bẩu Cơm)



          ".....Ông là thằng trung tá chứ đ... gì mà lên blog khoe khoang. Nhìn tướng ông chắc cũng chỉ đến đây là hết thôi, đ... lên được nữa đâu...." đó là câu đầu tiên thằng bạn cùng lớp choảng cho nó sau 24 năm gặp lại nhau. Thoáng ngạc nhiên một tí, nhưng nó thấy cũng hay hay, vì xưa nay chưa thằng nào vô duyên vô cớ chửi nó như thế.
          Hai ngày sống với kỷ niệm, với bạn cũ, với những đứa vẫn chứng nào tật nấy, trẻ không tha, già không thương ; với dấu hiệu của tuổi già đã xuất hiện của mấy lão già cùng lớp, đó là dễ giận hờn, dễ nổi cáu...rồi tiễn nhau về trong lưu luyến, nó lại trào lên một nỗi buồn, 24 năm ấy lại hiện về trong ký ức của nó, buồn thì nhiều mà vui thì ít, nó mới ngẫm ra rằng, thằng bạn nó nói đúng, rằng nó có cái đ... gì mà khoe. nhưng quả thực là nó chỉ giới thiệu về nó cho các bạn thôi, chứ đâu có khoe khoang gì.
          24 năm trước, ngày ấy ra trường, nó chẳng biết xin việc ở đâu, cứ lang thang vô định, làm đủ mọi nghề....Thế rồi nó và thằng em họ quyết tâm rời quê hương vào nam, sau 3 ngày trốn chui lủi trên tàu, bọn nó cũng vào đến Nha Trang, và rồi vận may đến với nó, tự nhiên mấy cha Hải quân bày đặt mua tàu đi buôn, rồi đưa môn kinh tế vận tải biển vào giảng dạy. Nó được nhận vào làm giảng viên mà trong lòng tâm đắc nhất một điều rằng "Các bố mang kiến thức tôi dạy mà áp dụng vào vận tải thì chắc chắn là  bán tàu sớm...". Nhưng thật lòng, nó vẫn biết ơn mái trường nơi nó được đào tạo đại học, bởi  vì mặc dù sau này có làm gì, có rẽ sang hướng nào thì nó vào đời chính bởi cái mảnh bằng kinh tế vận tải biển đó.
          11 năm sau, nó đã có vợ, 2 thằng con trai, một căn hộ tập thế quân đội cấp, nó có ít năng khiếu về máy tính, phần mềm... thế là nó lên đường sang nước Nga với khoá học 9 tháng về công nghệ mô phỏng, rồi mang theo một tổ hợp mô phỏng về lắp đặt ở Nha Trang và phụ trách luôn cái trung tâm đó.
          Trường nó thì đang thiếu cán bộ CNTT, mà cái món Kinh tế VTB thì có một lão khoá 28 về dạy thay nó rồi, vậy nên một lần nữa nó tạm biệt vợ con lên đường đi Ấn độ tu nghiệp.
          Chắc rằng trên đời này chẳng có ai đi nước ngoài như nó (chỉ khác vượt biên là... đi hợp pháp thôi). Một mình nó được một cái xe Uat của quân đội chở ra sân bay và quăng xuống đó. Trước khi đi, nó tranh thủ mua vài cái bánh dầy, vài lát giò, chai nước.... không có ai đưa tiễn, nó ngồi một góc sân bay gặm nhấm nỗi buồn đề chờ làm thủ tục xuất cảnh. Sau 7 giờ bay với 1 lần Transit, nó đáp xuống thủ phủ tài chính của Ấn độ - Thành phố Bom Bay. Ra đón nó  là hai thằng lính Hải quân Ấn, khúm núm "Chào ngài, mời ngài ra xe" mỗi thằng một thứ khuân vác và nó lẽo đẽo ra theo chúng. Bombay  nóng lắm, đêm rồi mà vẫn gần 40 độ, và lại một cái xe nhà binh, không cửa kính, không điều hoà, lại lao với tốc độ chóng mặt, đi bên trái đường. Cái loại bất cần đời như nó mà cũng phải bám chặt vào thành xe và giật mình thon thót...(thời gian nó ở Ấn độ, những chuyện thú vị, lạ đời... nếu có thời gian, nó sẽ kể sau).
          Điều mà nó luôn day dứt là trước khi kết thúc khoá học hơn 1 tháng, đêm hôm ấy mùng 9 tết âm lịch, nó đang đi làm nhiệm vụ với Hải quân Ấn độ, 3 giờ thằng em rể gọi điện thoại sang báo bố mất rồi. Nó bắt đầu bật đèn, lên mạng tìm vé máy bay về, liên lạc với tuỳ viên quân sự để nhờ giúp đỡ, nhưng ngặt một nỗi không có bay thẳng về nhà mà phải Transit, mà mấy điểm đó đều không còn vé. Hơn nữa còn nhiệm vụ đang thực hiện... Sau khi hỏi han, động viên, các anh bên ấy yêu cầu ở lại, tiếp tục làm nhiệm vụ với bạn, không để cho bạn biết chuyện riêng của mình... Vậy là đêm hôm ấy, đồng đội nó ở Nha Trang lo vé máy bay cho vợ và hai con nó về chịu tang ông nội, nó thì soạn đơn xin nghỉ học cho hai đứa con để mail về nhà nhờ người xin nghỉ học cho các cháu, Design cái ảnh thờ của bố rồi gửi về quê cho con cháu in ra cho kịp lễ tang của ông..., không để tang, không hương khói...Đến khi nó đặt chân về đến nhà buổi tối thì sáng hôm sau làm lễ 49 ngày cho bố...
          Cũng từ câu chuyện đó, chắc các bạn nó sẽ thông cảm rằng nó không về dự được mấy buổi gặp mặt trước đây cũng là bình thường bởi bố nó mất, nó còn không được về nữa là....
          Hiện giờ, bằng cấp của nó chỉ là thạc sĩ CNTT, giữ chức trưởng ban CNTT của HVHQ, không còn làm chuyên môn theo nghề cũ nữa. Nhưng lần gặp mặt này, nó ôm một bó hoa từ Đà Lạt xuống, cùng với Bảo Lé hì hụi chia thành từng bó, nhưng một sự xin lỗi các bạn. Nó cũng chỉ mong muốn tất cả các bạn của nó chấp nhận nó như là một thằng bạn lưu lạc, vất vả và đáng thương. Điều mà nó muốn thể hiện là mong các bạn nó hiểu lòng nó, rằng dù chưa một lần gặp lại từ khi ra trường, nhưng nó vẫn nghĩ về mái trường ấy, lớp học ấy, những người bạn thời vong niên ấy với một tình cảm thân thương nhất, như là cội nguồn mà từ nơi đó, nó được sinh ra một lần nữa để vào đời, chỉ có vậy thôi, cũng như câu nói đùa của nó hôm Gala Dinner "Các bạn đã lấy hết tình yêu của tôi rồi, và tôi không thể yêu ai được nữa", có phần rất thật ở trong đó. Cũng vì thế, dù bị bạn bè đay nghiến, nó cũng vẫn thấy ấm lòng.


Cái này ở cung điện mùa hè - Saint Peterburg



Cái này là lễ hội màu (Holi Festival) ở India


Cùng với gia đình các đ/c Indian Navy Officers



Lớp nó ở Indian Navy




cái hình mới nhất

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

PHẬN EM ĐA HỆ



(Hưởng ứng chủ đề “Dụ dỗ” và “Tiền” của cô giáo Thủy)
Ở quán nhậu, một ông có kiến thức và nhiều chữ, kêu em phục vụ chân thon dài tán tỉnh: “Này em, cho anh tính cái đồng tiền!” Và chưa kịp để cô gái hết ngạc nhiên, ông ta lại tiếp tục chém về lý do tiền là giống cái...
Mọi người gật gù tán thưởng, ông ta típ mắt cười khoái chí với khái niệm tiền đẻ ra tiền. Lúc ấy em cũng sặc sụa đến nỗi suýt rơi khỏi bàn tay ổng để bay xuống đất. Họ yêu em mà chả hiểu em gì! Nói tiền đẻ ra tiền, chẳng qua lấp liếm của mấy tay nhân bản chọn nhầm nghề quản lý tiền tệ chứ lâu nay em sinh đẻ lúc nào! Khổ thật, sự yếu kém dẫn đến cái hiểu sai lệch về dòng giống nhà em.
Hôm nay có dịp lên diễn đàn, cho em được thật tình, đa hệ là giới tính của em... Các vị thấy chưa, từ già trẻ, gái trai, từ cậu pê đê, đến cô đồng bóng, thử hỏi có ai không thích, có ai chả yêu em? Nói nhỏ thôi kẻo mất quan điểm nọ kia, các tầng lớp đảng đạo, đoàn thể, cả những người hay nhai nhải giao giảng về liêm khiết, trong két nhà họ, chúng em đầy nhóc tựa quân nguyên!
Nói ra em lại bực mình. Mục đích nọ, lý tưởng kia, tiền bạc chẳng màng, ấy vậy mà cấp dưới, dự án cúng lên... đớp không trừ một cắc! Ừ nhể, đểu thật, chúng chỉ nhận phong bì! Vì kiểu nói lái ấy mà đến giờ em vẫn cạch mặt thằng Phong Bì vốn hiền lành, văn hóa rất cao. Đã vậy, em còn bị kết tội làm biến chất một phần không nhỏ đội quân bọn họ.
Bực vậy thôi, nhìn lại, cũng chẵng biết em có tội hay không. Trong hành trình của mình, nhiều gia đình tan vỡ khi dính dáng đến dành quyền bảo hộ cho em. Đau lắm chứ! Có một sự thiếu công bằng và chia sẻ không hề nhẹ ở đây. Bao bác nông dân hiền lành chất phác, ngày nọ tự dưng phất dáng đại gia, dùng em tiệc tùng, nhà cửa sa sỉ cung phụng chân dài, bồ nhí. Rồi cũng nhanh như lúc đến, đất đai hết, lại con trâu, góc ruộng làm thuê chân lấm tay bùn. Tai hại thật! Chỉ tại ít chịu quan tâm học hành, đến lúc phải bảo hộ em nhiều, bác tá điền không kham nổi lượng tiền lớn nhà em.
Ngẫm mà tủi cái kiếp lận đận của em, vận tới tận xung quanh những người thân thiết, nên ai ai cũng cẩn trọng khi quan hệ với em. Em đa năng, ai cũng yêu cũng quí, nhưng cũng như cô bồ, chàng phi công của quí ông, quí bà, kiếp em chỉ được sống trong hậu trường, bóng tối. Ở nhà thì lấm lét trong két kín cổng cao tường. Ra đường bị vội vàng nhét chặt trong ví, sau mông của các vị. Đi với các bà, thời nay còn được lủng lẳng trong túi xách, nhưng trước đây, em toàn bị nhét tận trong cái túi vải ngột ngạt thấy ớn cạp quần. Ở các giao dịch, em chỉ được vào vai đóng thế, ẩn mặt phong bì hay len lỏi trong giỏ trái cây, gói quà, chứ có bao giờ được hãnh diện cùng người chén chú, chén anh. Trong tình trường, em toàn bị ghép với những anh chàng xấu xí thiệt thua mang ra cho các em chân dài lựa chọn, phân bì. Chả có khi được bên chàng đẹp trai, tốt tính để đánh bại gã nhà nghèo, xấu tính, kém trai. Nói vậy thôi, qua cách ghép đôi, em cũng tự biết được giá trị của mình, nhưng ẩn cái thân đa hệ, em khó tìm được chỗ đứng tốt hơn.
Cứ trong các mối quan hệ mọi người cần sự sáng trong, em lại phải ẩn mình trong bóng tối. Ví như trong giáo dục giảng đường, đừng nói chuyện tiền nong! Hay với nghành y tế, lương y như từ mẫu, cấm chỉ bồi dưỡng, lót tay! Thử hỏi, nói và làm như vậy có công bằng với sự hiện diện của em? Còn được nhắc, đồng tiền không xen vào trong tình bạn. Nói vậy, họp mặt tận Vũng Tàu, các vị có cần đến em không?
Em tủi thân nên tâm trạng vội vàng, nhưng qua nhiều gia cảnh em cũng ngộ ra hơn. Ai đó ví von: “Ăn cơm với thịt bò thì lo ngay ngáy, ăn cơm với cáy thì ngáy o o!” cũng có ý động viên. Yêu em, có em đâu phải chuyện dễ, giữ em lâu bên mình lại càng khó khăn hơn! Em có thể thấy sự điềm tĩnh của những danh gia vộng tộc lâu đời, khác xa với cái run run, tay vung quá trán khi nắm em của kẻ mới nổi thiếu chút tự tin. Như thế còn hơn những người làm không ra thân mà tung nổ vỡ trời, mang em ra làm trò chơi thỏa cái tôi đam mê không mục đích. Cờ bạc đỏ đen hay thả em bay vào đam mê khói thuốc biến mình thành kẻ bất hiếu, phụ tình, đời nào cũng thấy. Còn thời nay, lấy danh từ thiện, việc đời để đánh bóng, nổ bom...Cái nhỏ, gia đình chưa lo lại muốn bước ra làm anh hùng khu dân phố. Kiếp em mãi bụi trần, bóng tối lắm kẻ dèm pha!
Nói vậy, các vị đừng vội mắng em hướng lối sống ích kỷ, cá nhân. Bởi theo em, lo cho mình, lo cho gia đình mình có gì là không đúng? Những người thân thiết gần gũi mà chưa xong, sao lo được cộng đồng?
Tính em thẳng thắn và chảnh cũng chẳng vừa, qua tay nhiều đại gia, nữ tướng, em rất tự tin, khó có ai phớt lờ sự quyến rũ của em, để một đời yêu em say đắm. Mà yêu em đâu có sai sao nhiều người vẫn ngại tỏ bày!? Hãy cứ yêu em, yêu hết lòng, đừng ngại ngùng, né tránh. Hãy trân thành, em sẽ đáp lại tình yêu. Đã là yêu, đừng nên nói thừa, thiếu, ít, nhiều. Có ai đong được mức đắm say đâu để biết được đủ mức nào mà dừng hay tiến.
Sắc sắc không không khó luận, khó bàn. Nhiều ít, đủ dư âu cũng là tương đối. Cứ là em, sống cuộc đời đa hệ nhiều pha. Xấu tốt, ghét yêu em nhắc, em bàn. Bước em đi cố vững vàng có lùi, có tiến. Em sống thật với mình, với cuộc đời nhớ phải có trước, có sau. Mong được trong ngoài có êm, có ấm, ban ngày làm ăn chém gió, đêm về giấc ngủ em ngáy oo!
HCMC – 14th AUGUST 2014 - CHUTI