Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

DỤ DỖ (Lã Thủy)


    
Hiện tại là thời đại của kinh doanh, cũng là thời đại “dụ dỗ”, thế là sinh ra một câu ngạn ngữ trên thương trường như sau:” Doanh nghiệp dụ dỗ khách hàng gọi là kinh doanh, ông chủ dụ dỗ nhân viên gọi là huấn luyện, đàn ông dụ dỗ phụ nữ gọi là tán tỉnh, phụ nữ dụ dỗ đàn ông gọi là quyến rũ, nam nữ dụ dỗ nhau gọi là yêu. Hôm nay chúng ta bàn về chủ đề này nhé, tôi chọn cái thứ nhất “Doanh nghiệp dụ dỗ khách hàng gọi là kinh doanh”.
Kinh doanh là hoạt động kinh tế của chủ thể kinh doanh trên thị trường nhằm mục tiêu lợi nhuận. Tại sao doanh nghiệp lại phải dụ dỗ khách hang? Vì chỉ có khách hàng  mới là người quyết định có mua sản phẩm của doanh nghiệp hay không. Đồng thời họ cũng quyết định luôn cả sự tồn tại và phát triển của doanh nghiệp. Nhiều khi ta cứ đổ lỗi do cơ chế, do môi trường kinh doanh,vv… Nhưng xin hỏi tại sao cũng cùng kinh doanh như nhau sao đối thủ lại phát triển được còn mình thì không? Liệu có phải là mình chưa biết dụ dỗ không ? Có người nói khách hàng “đỏng đảnh như cô gái chưa chồng” thật khó chiều phải không? Thực ra ở đây là hai bên đều muốn trao đổi, nhưng trao đổi phải thông qua nguyên tắc” giá trị và giá trị sử dụng”. Có khi giá trị của bạn cao nhưng lại không có giá trị sử dụng với ai đó mà bạn muốn trao đổi, vậy là chúng ta phải trải qua quá trình tìm hiểu nhau, thậm trí phải thay đổi cả giá trị ban đầu để đến chỗ tương thông hoà hợp.
Ta vẫn nói hàng hoá và dịch vụ nhằm mang lại lợi ích của con người, lợi ích có hai loại: lợi ích vật chất và lợi ích tinh thần. Khi đời sống kinh tế phát triển, văn minh càng tăng lên thì con người càng tìm kiếm nhiều lợi ích tinh thần cho mình hơn. Cho nên sp có giá trị cao thì lợi ích tinh thần mang lại cho người sử dụng càng cao ( nó được kết tinh nhiều hơn trí thức, tính sáng tạo cộng với công nghệ). Ví dụ: điện thoại thông minh mà chúng ta đang sử dụng.
Nhưng quan trọng nhất trong kinh doanh là mang lại lợi nhuận hay nói cụ thể hơn là kiếm tiền. Chúng ta sẽ có chủ đề về tiền lần sau nhé.
Các bạn cho ý kiến về quan điểm trên nhé và bình luận tiếp:
Ông chủ dụ dỗ nhân viên gọi là huấn luyện
 Đàn ông dụ dỗ phụ nữ gọi là tán tỉnh
Phụ nữ dụ dỗ đàn ông gọi là quyến rũ
Nam nữ dụ dỗ nhau gọi là yêu

27 nhận xét:

  1. Cám ơn Thủy đã gợi ý và gửi bài viết về chủ đề này!
    Cả nhà cùng luận bàn nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Tks Thủy.
    Chúc mừng bài viết đầu tiên trên diễn đàn.
    Hay lắm. Một chủ đề rất hay. Lý thuyết và thực tiễn. Sẽ rất hay nếu co ai đo đưa vần đề mang tính lý luận, lý thuyết cơ bản. Sau đó được chiêm nghiệm bằng thực tế.
    Nào những nhà KD KT-26, ra bàn luận với cô giáo đi nào!

    Trả lờiXóa
  3. dụ dỗ nghe rất gần với lừa đảo :D Tuy thế, cũng chỉ là ngôn ngữ mà thôi. Cốt lõi ở đây, một bên muốn bán với giá càng cao càng tốt, một bên muốn mua với giá càng thấp càng tốt nhưng lại sợ bị lừa. Và chỉ người bán mới biết thực chất món hàng của mình là gì?
    Thế nên có một cái rất quí ở giữa làm nền, đó là lòng tin, hay chứ tín - điều cần thiết ở tất cả các mối quan hệ như chị Thủy kê ra ở trên.

    Trả lờiXóa
  4. Trước khi những nhà KD KT-26 bàn luận, tôi xin được mạn phép luận bàn với cô giáo chút. Tôi đồng tình quan điểm của cô giáo. Tuy nhiên có lẽ chỉ là vấn đề từ ngữ chút thôi. “Dụ dỗ” cũng không sai, song nên chăng dùng một từ nào khác thay cho cái từ này. Thiết nghĩ người đi “dụ dỗ” có gì đó mang tính bề trên, cao cơ hơn người bị dụ dỗ. Nếu học trò, và con cháu mình hiểu theo ý đó, có hơi căng căng. Khi ta đặt ta trên (CAO HƠN) khách hàng người bỏ tiền nuôi sống và quyết định sự tồn vong của ta thì e rằng không đứng trên quan điểm khách hàng lắm. Nếu vậy, chỉ với một cái suy nghĩ ấy thôi, giá trị sử dụng của sản phẩm không cao (do cú mèo).
    Do vậy, có lẽ nên sử dụng từ khác đi. Ví như tiếng anh có từ SATISFY , tạm dịch ra là làm hài lòng, đáp ứng, thỏa mãn... chẳng hạn.
    Cũng 1 ví dụ bán phở và ăn phở:
    Miền Bắc (phở chửi...) : Mẹ cái thằng ấy, hàng hàng xóm nhà tôi ấy mà. Rách bỏ mẹ, nhà bình thường thôi, làm shipping ấy mà, ăn thì ăn nhưng sao tao phải cung phụng, phục vụ nó!?
    Miền Nam: Hôm nay anh hai xin được khá không, một tô đặc biệt như mọi ngày nhé!

    Trả lờiXóa
  5. Tóm lại... Làm cho khách hàng sướng!

    Và như vậy, mấy items tiếp sau cũng dễ luận hơn!

    Trả lờiXóa
  6. Các bạn đều đúng. Trước hết thi phải là có 5 yếu tố chính quyết định thành công.
    1. Vẻ ngoài của sp. Chỉ có sp đẹp mới được khách hàng chu ý.
    2. Tính năng của sp. Nếu sp chi có bề ngoài rồi cũng bị khách hàng vứt bỏ.
    3. Vốn kinh doanh ( cũng tương tư, gia trị một người cũng dc đánh giá bằng tiền bạc)
    4. Biết cách tư hạ thấp mình.Có nghĩa là thương nhân phải coi khách hàng là thượng đế, tim cách lấy lòng với thái độ khiêm nhường,như thế mới giành dc trái tim của đối phương.
    5. Phải có thời gian rảnh(sư kiên trì).Vừa phải bình tĩnh vừa có thời gian suy nghĩ thấu đáo.
    Đạt 5 yếu tố trên bạn sẽ là đàn ông có giá tri cao (sách nói, không phải mình)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehehe.
      Thanks Thủy.
      Quan điểm khách hàng là thượng đế, có vẻ không đúng với thời đểm này cô giáo ạ. Theo quan điểm cá nhân của người đang phục vụ khách hàng: KHÁCH HÀNG LÀ BẠN, LÀ ĐỐIU TÁC. Bởi nếu khách hàng là thượng đế, cũng giống như bạn bé vậy thôi, CHẲNG GIÁM THẲNG THẮN mà chỉ cho nhau những câu nịnh nợ, nghe sướng tai, nhưng không hiệu quả.

      Cũng theo quan điểm cá nhân, yếu tố thư 6 là: PHẢI CÓ CÔ BÁN HÀNG chân dài đến nách, xinh như hoa hậu (hay một hotboy manly)

      Xóa
  7. Trên thị trường kinh doanh chính "sắc" là sp làm động cái tình của khách hàng. Khi khách hàng động lòng thi sẽ tiêu tiền. Nhân viên bán hàng tham tài làm mai mối chính là sự kỳ diệu của kinh doanh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng đấy thủy. Riêng cái này dân Nam bộ làm tốt hơn dân Bắc kỳ mình (cái này bọn nước ngoài nhận xét đấy). Ví như chuyện bán phờ tôi ví dụ ở trên để thấy ai hiệu quả hơn ai.
      Còn uống bia, nếu ai đã vào quán nhậu, vào bia ôm, vào quán Bar... sẽ thấy nghệ thuận "dụ dỗ" của Lã Thủy được những SV không qua trường lớp trong này chúng nó áp dụng ra sao?

      Xóa
  8. Đúng rồi, Đàn ông có khi chất vương gia lại phải tư hạ mình thi đâu có dễ, thế mới thấy "du dô" là vừa khoa học vừa nghệ thuật đó. Mà tính nghệ thuật là năng lực bam sinh người Nam có nhiều hơn người Bắc̃

    Trả lờiXóa
  9. Hay.
    Có thể gọi môn này là "Dụ Dỗ" học được không nhỉ?!

    Trả lờiXóa
  10. Có câu nói rằng: Bán gì thì bán chứ đừng bán hàng. Nó thể hiện nghệ thuật bán hàng bây giờ rất phong phú và tinh vi. Bên cạnh đó. Nhu cầu của người mua hàng cũng không chỉ dừng lại ở món hàng...

    Trả lờiXóa
  11. có quyền sách viết rằng: khách hàng chưa phải là thượng đế, chính nhân viên bán hàng mới là thượng đế. (biết bao giờ mới có quan niệm này tại nơi ta sống đây)

    Trả lờiXóa
  12. Bán hàng, nói tóm lại là đáp ứng nhu cầu và đôi khi là tạo ra nhu cầu và hướng dẫn người dùng. Có nhiều khi là phải "giáo dục" người dùng.

    Trả lờiXóa
  13. Nghệ thuật nắm bắt tâm lý!

    Trả lờiXóa
  14. Nếu chia ra làm hai giai đoạn "Dụ" xong rồi "dỗ" (chẳng biết nữa) thì giải làm sao để cho thích nhỉ !!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dụ xong rồi bị người ta bắt đền thì phải Dỗ chứ sao?!

      Xóa
    2. Nói đến cái đoạn "Dỗ" mình có chuyện thế này:
      Có đôi vợ chồng trẻ trong SG về HP chuẩn bị giỗ ông nội và bà nội (hai cái giỗ cách nhau nửa tháng). Đêm xuống, đèn tắt, hai vợ chồng chơi trò đố.
      Vk nói: Giỗ giai .... chồng bèn sờ vào lỗ tai vợ.
      Ck nói: Giỗ giũi..... vợ bèn sờ vào lỗ mũi chồng.
      Vk nói: giỗ giốn..... chồng bèn sờ vào rốn vợ...
      Bà mẹ ở ngoài thắc mắc:"Chúng nó bàn nhau làm giỗ kiểu gì mà lạ thế nhỉ?"
      Đến khi cô vợ nói: "Giỗ dồn" thì bà mẹ hết chịu nổi, đập cửa xông vào: Tao nói cho bọn mày biết nhé, không ở nhà giỗ được thì thôi. mất ngày nào thì giỗ ngày đó, chúng mày định dồn cả ông bà vào giỗ một ngày là không được với tao đâu đấy".

      Xóa
    3. Hehe.
      Ông này "nhiều chuyện" đây!! Ông phải viết bài gửi blog.

      Xóa
    4. DUYỆT. DỤ RỒI LẠI DỖ. DỖ RỒI LẠI DỤ. AI DỤ AI DỖ? Cảm ơn ông XB, những câu chuyện của ông đem lại thư giãn đáng kể cho người đọc đấy.

      Xóa
  15. Chúc mọi người một ngày vui vẻ, mình đã du dô được hai hôm nay rồi, mệt chết đi dc. Các bạn giúp mình đơ mệt rồi.Ths

    Trả lờiXóa
  16. Dỡ mệt, rồi phải tiếp tục thực hiện lời hứa nhé Thủy!

    Trả lờiXóa
  17. Ok, mình là khách hàng nhẹ da nên dễ bị du dô mà.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khiêm tốn là 4 lần tự kiêu.
      Không phải là khách hàng nhẹ mà là khách hàng tiềm năng. Nhiệm vụ là làm sao biến khách hàng tiềm năng (Potential Customer) thành khách hàng thường xuyên (regular Customer).
      Khó như mà dễ:
      - Nhận biệt được , trân trọng và thể hiện sự trân trọng của mình với khách hàng => Đã đặt khách hàng lên trên mình và sản phẩm của mình.
      - Bán giá trị thật, đúng chất lượng==> Giá trị kết nối, chia sẻ và học hỏi lẫn nhau.
      - Kiên trì thể hiện sự trân thành của mình. Cũng như thuyết phục khách hàng về tính kết nối, nhân văn của sản phẩm.
      - Bố trí Hoboy KT-26 cao trên 1,8 mét phục vụ khách hàng.

      Xóa
  18. Một người hấp dẫn "du", một người khôn khéo "dô", bà cô U50 này không biết là lợi hay hại đây. Nhưng mình có nguyên tắc " thaf ngu ngốc còn hơn vô dụng",vậy là lợi hại rồi haha...

    Trả lờiXóa
  19. Hehe. Steve Jobs từng nói: "Hãy cứ dại khờ..."

    Trả lờiXóa