Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

NGHỀ NGHIỆP & THÀNH CÔNG (T/g: Chuti)


Theo quan điểm người viết, đây có lẽ là một trong những “tứ khoái”, “ngũ khoái” gì đó của phận con người, bên cạnh những tiền, tài, hạnh phúc... Đã nằm trong nhóm khoai khoái, ắt sẽ khó cởi mở, sẻ chia hơn.
Khó! Chẳng biết bắt đầu từ đâu, đành quay lại chính câu chuyện của mình, của lớp thử luận. Sau buổi học cuối khóa nhiều sự kiện và biến cố, cái ước nguyện cá nhân và gia đình được đứng trên bục giảng bị tan thành mây khói. Sau này kể lại, có cả những giáo viên trong khoa  động viên: “Khéo hay khi mày không được chủ nhiệm khoa giữ lại, bây giờ khác các anh...”
Thoạt nghe, tưởng các ổng thiệt tình chia sẻ, đàn ông học Hàng Hải để xông pha biển cả, chí ít cũng kè cảng tung hoành, học chuyên ngành chẳng nên ở lại làm giáo viên, nếu muốn làm giáo viên sao không thi sư phạm? Đúng là sai lầm, học sư phạm, lấy đâu kiến thức giảng được chuyên ngành! Hơn nữa, thời ấy, đời sống khó khăn, lương giáo viên thấp, không thu nhập thêm, nhiều người ái ngại. Nhưng thời nay, nhìn quanh ta, nhà cửa dư giả cho thuê, thời gian và thu nhập ai bằng để con cái giỏi giang trời Tây du học! Nói đây chả phải để lật tẩy các thầy cô KT26 đâu, từ một người xuýt được làm đồng nghiệp với các bạn, rất vui vì các bạn đã thay đổi hình ảnh của mình và quan niệm nghề nghiệp cho nhiều người khác!
Dời giảng đường, người viết vào làm ở một công ty liên đoanh đầu tiên của ngành Hàng hải với cả núi bỡ ngỡ khó khăn, rồi cứ theo liên doanh và nước ngoài vẫy gọi mà đi tới giờ... Thời mở cửa, có tý nước ngoài, oai như cóc! Nói oai cũng chẳng ngượng mồm, liên doanh và nước ngoài buổi đầu lương thưởng cũng khá. Còn về công việc, cái được nhất là làm việc theo qui trình có lẽ cũng ổn ổn ban đầu với cách sống tưng tưng của người viết. Chỉ dám nói khởi đầu thôi, bởi nhìn ra thị trường, cũng nhãn tiền lắm, môi trường này cũng có mặt trái của nó, nhiều kẻ đứt gánh giữa đường khi năng lực không còn đáp ứng mức đòi hỏi cao. Phũ phàng đấy, thẳng tưng, mời bác đứng sang bên để kẻ có sức trẻ và thích ứng hơn thay thế!
Thế mới hiểu thêm lý do tận tâm và cống hiến của những ông Tây. Môi trường qui lát, những kỹ năng cứng được phát huy nhiều hơn, nên chính sách ưu đãi cũng cứng như bàn thạch, lương bổng rõ ràng, chẳng thể nhìn ngang, ngó dọc, chấm nọ, mút kia...Công việc như cuộc sống, rõ ràng phải tận tâm. Ngược hẳn với mấy ông làm trong cơ quan quản lý nhà nước, lương trả theo hệ số, thấp hơn so với liên doanh, nước ngoài, vậy mà vẫn rủng rỉnh hơn người. Nghe nói lương Thủ tướng hơn chục triệu, bộ trưởng còn thấp hơn, vậy họ lấy đâu ra mà lắm nhà lầu xe hơi đến thế? Song, để rủng rỉnh trong môi trường làm việc có vẻ rảnh rang như vậy, trong họ phải ẩn chứa kỹ năng mềm rất tốt. Mà cứ nói đến cái mềm mềm tức là không cứng này, khó lắm, tưởng vậy mà không phải vậy! May, KT-26 cũng có vài nhân vật trong lĩnh vực này, để khi chém gió, biết thêm một môi trường làm việc “độc hại”, người làm được hưởng nhiều “phụ cấp ngành nghề”.
Cũng trong môi trường “độc hại” không kém là các doanh nghiệp nhà nước, hay doanh nghiệp cổ phần mà vốn nhà nước chiếm tỷ lệ chi phối và nắm quyền quản lý. Ở đây cứng mềm phải đủ hết, nhất là doanh nghiệp kinh doanh những mặt hàng chiến lược thì phải biết, lương cao mà “phụ cấp” cũng nhiều, kỹ năng sống là yếu tố rất quan trọng để có được thành công. Cái khó  cũng nhiều, nhưng khác với các doanh nghiệp nước ngoài, không hẳn là sức ép chuyên môn bởi các doanh nghiệp nhà nước này ít nhiều được bảo hộ đâu đó. Khi được bảo hộ, thì không còn lành mạnh công bằng nữa. Vì vậy, sức ép quan hệ, chia chác và cống nạp sẽ là những khó khăn phải vượt qua. KT 26 chúng ta có nhiều thành viên đang làm việc trong lĩnh vực này, rất thành công. Đây là lĩnh vực đào tạo ra những con người “vừa hồng vừa chuyên”, nói chung văn võ song toàn, cái gì cũng giỏi. Đáng nể!
Nhưng trong con mắt người viết, đáng nể nhất vẫn là lĩnh vực tư nhân, người hoạt động trong lĩnh vực này xứng đáng để khâm phục. Cũng chẳng khó lý giải, cái thế hệ mở cửa nửa bao cấp của mình, người viết được đào tạo và thấm nhuần văn hóa doanh nghiệp nhà nước. Và cũng như chúng bạn, người viết cũng biết tới ngoại ngữ và đầu tư nước ngoài. Do đó mục tiêu và ý thức trang bị kiến thức, kỹ năng để bước vào những doanh nghiệp như vậy không phải là cái gì đó quá xa vời. Một ý thức “bao cấp hệ” nữa, tốt nghiệp ĐH xong, phải có chân trong công ty nhà nước hay liên doanh mới gọi là “đã đi làm” một cách chính thống. Thế cho nên, người đứng ra lập doanh nghiệp tư nhân, theo người viết là người có tố chất, dám vượt thời đại để trở thành đặc biệt. Đã là đặc biệt, thì đâu có dễ! Bảo họ tự làm, tự lo, làm ít ăn ít, làm nhiểu hưởng nhiều, không làm không ăn. Nói vậy, chứ ai chả phải ăn! Họ không những ăn, còn ăn ngon và tạo điểu kiện để những người lao động khác cùng ăn nữa. Thời đại thông tin mở, họ có điều kiện triển khai qui trình tiên tiến, khác hẳn những doanh nghiệp nhà nước với bộ máy cồng kềnh, quyền lợi đan xen. Chẳng muốn áp dụng, sợ rõ ràng quá, mất khoản chia chác ngoài luồng!
Đó chính là những con người đặc biệt, KT-26 chúng ta không hiếm, trong nhiều ngành nghề, nhiều trường hợp tiên phong đầu tư khắp Châu Mỹ, Châu Phi. Chúc mừng, những người chủ, những người có chức tước thực sự trong doanh nghiệp của mình. Đó là sự khác biệt với hầu hết những người làm việc trong các môi trường khác. Nói ra mọi người đừng ném đá, bởi KT-26 chúng ta được coi là lớp thành đạt với rất nhiều người thành công bằng những chức danh cao ở doanh nghiệp mình, nhưng suy cho cùng, khác với ông chủ tư nhân, chúng ta toàn là những kẻ đi làm công ăn lương cả.
Người viết hay nói, người làm việc cho nước ngoài như mình là những kẻ làm thuê chuyên nghiệp. Làm công và ăn lương, “không phụ cấp độc hại” thì chả phải chuyên nghiệp là gì!? Do vậy, bước thành công nghề nghiệp bằng chức vị cao thấp cũng chỉ mang ý nghĩa tinh thần. Có chăng, lương cao hơn một chút, quyền hạn thì có, nhưng không tạo ra được quà cáp biếu xén, không những vậy phải tìm cách nịnh cấp dưới chết thôi vì chỉ tiêu, kế hoạch. Khác với doanh nghiệp vốn nhà nước, có sự bảo hộ tạo ra những quan hệ không bình đẳng trong nghề nghiệp, cơ chế xin-cho phổ biến, kể cả trong quan hệ sếp-nhân viên. Cho nên quyền hạn tạo ra biếu xén và chia chác của những chức vị cao thấp trong những doanh nghiệp này quả là lợi hại. Cái quyền hạn tạo ra “phụ cấp độc hại” này còn cao hơn nữa ở những cơ quan quản lý nhà nước. Kinh lắm, những người này thét ra lửa với cấp dưới nhưng lại dùng cái mềm mềm với cấp trên của họ!
Nói để càng khâm phục mấy ông tư nhân, một mình làm chủ, chẳng chịu dưới ai. Còn mấy ông bà có chức vị ở các doanh nghiệp thì vẫn không thoát được cái vòng luẩn quẩn “trên nhiều người, dưới vài người” hay cũng là quan điểm “đầu gà hơn má lợn” gì đó. Nhưng đừng chạnh lòng, chả ai đứng một mình được, kể cả cái ông chủ tư nhân hay các doanh nghiệp trong quan hệ thị trường. Cho nên, làm chủ doanh nghiệp mình, đến chỗ khác ông vẫn phải cậy nhờ, đứng thế dưới người khác. Hay ông làm sếp doanh nghiệp của mình phải sang cậy nhờ nhân viên của người khác thì sao? Đó là chưa nói đến vận đổi sao dời, chủ thành người làm thuê, hay sếp trở thành nhân viên là chuyện bình thường trong môi trường khắc nghiệt ngày nay. Chẳng hẳn trên thị trường kinh tế, ngay cả trong quan hệ giáo dục thầy trò, hôm trước làm thầy hôm sau làm trò cũng chẳng lạ. Có gì đâu, đi học bằng 2, gọi trò cũ bằng cô là chuyện bình thường!
Không nhằm để úm mấy ông chủ tư nhân hay những ông bà KT26 thành đạt, có chức vị trong các doanh nghiệp, chỉ muốn chia sẻ một chút về nghề nghiệp và cái gọi là thành công trong nghề nghiệp mà thôi. Để sống được với nghề không dễ, thành công trong nghề còn khó khăn hơn. Cũng như bất cứ nghề nào, tính khó dễ khó so, sự thành công hay không, có lẽ chỉ nói được trong từng giai đoạn. Nghề nghiệp biến động theo thời gian và xã hội, nay xấu mai tốt là chuyện bình thường. Thiết nghĩ, cố gắng tìm hiểu nghề, yêu nó ở mức độ phù hợp với mỗi người, nên chém gió với bạn bè cho bớt khó khăn và căng thẳng mà nó luôn mang đến cho ta...

HCMC – 28TH AUGUST 2014 - CHUTI

32 nhận xét:

  1. Thanks KT về bài viết. Sẽ có nhiều vấn đề phải bàn về điều này. Nhưng mình cũng xin đồng cảm với Khoa về khối các chủ doanh nghiệp tư nhân của KT26. Bản lĩnh, Tài năng, không giống như mình, nhiều lúc như gà công nghiệp......

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tks BC.
      Đó là 1 trong những lý do bài viết này. Hôm Hậu VT ở HCM, có 1 ông chủ KT-26, tôi đã thể hiện sự ngưỡng mộ thật lòng này.

      Xóa
  2. Hehe. Bẩu nhầm hàng rồi. Tác giả là Chuti mà.
    Đề tài này rất rộng và khá nhạy cảm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tks KT.
      Hehehe, Hôm Hậu đó tôi nói, kết nối của chúng ta hay nhưng mời đang ở dạng an toàn, tránh né những issue nhạy cảm. Cần phải chất lượng hóa kết nối với sự sẻ chia nhạy cảm này...

      Xóa
  3. Thế nào là thành công? Đây là một phạm trù khá rộng. Quan niệm về thành công phụ thuộc mội trường sống, văn hóa, truyền thống. Quả là khó. Thành công cũng được đánh giá trên nhiều phương diện: nghề nghiệp, xã hội, tài chính...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nằm trong nhòm tứ hay ngũ khoái gì đó. Thành công cũng đỏng đảnh như em đa hệ vậy!

      Xóa
  4. Một câu chuyện có thật, 2 người bạn cùng khoa, khác khóa đến tuổi U50 trải nghiệm lâu, gặp nhau:
    Mụ A (người Nam bộ): Lâu quá không gặp, vợ chồng bà có hạnh phúc không?
    Mụ B (người HPG): Cám ơn, chúng tôi chưa li dị.
    Mụ A: Thế lớp các bạn chúng nó có thành đạt không?
    Mụ B: Cám ơn nhiều, không hiểu thành đạt ra sao, nhưng chưa thấy đứa nào chết đói, cũng như chưa có đứa nào ở tù!
    Mụ A: ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đọc mẩu đối thoại này thì thấy giữa hai người có sự băn khoăn về việc thế nào là hạnh phúc, thành đạt...
      Hạnh phúc và thành đạt thường được chúng ta nhìn nhận theo các tiêu chuẩn, điều kiện chung của xã hội. Nói tóm lại là nhìn theo hướng từ ngoài vào. Nhưng như vậy chưa đủ. Sự thành đạt, hạnh phúc phải bao gồm cả chiều nhìn từ bên trong. Một con người cảm thấy mình là thành công, là hạnh phúc thì đó là mới là hoàn chỉnh.

      Xóa
    2. Đúng đó KT.
      Cái tiêu chí đánh giá những sensitive issue này chỉ mang tình tương đối, không như toán học 1+1= 2.
      Tiêu chí đánh giá này phụ thuộc vào môi trường, xã hội, văn hóa,
      Trong một môi trường, XH, văn hóa, tiêu chí đánh giá ấy lại thay đổi theo thời gian.
      Trong mỗi thời điểm, tiêu trí đánh giá ấy lại tùy thuộc vào cá thể mỗi con người, cái mà ông nói là nhìn từ bên trong ấy....

      Xóa
  5. He he !!! Sorry Chuti nhé ! Cái tội của tôi là ko mang theo kính !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. You're welcome.
      Như vậy, tôi học được cách dấu mình của nhân vật lên Blog hôm rồi, đâu có chết vào 1 giọng văn đâu nhể!

      Xóa
  6. KT nói đúng, thành công được đánh giá trên nhiều phương diên: nghề nghiệp, xã hội, tài chính. Tôi đã nói trong ngũ, tứ khoái, tế nhị và khó nói và chia sẻ lắm. Hơn nữa, có lẽ tương đối, chì có thể đánh gia trong từng giao đoạn nghề nghiệp mà thôi.
    Khó, chứ không phải không. Mọi người, sao không nhỉ?
    Với tôi thành công nhất trong nghể nghiệp của mình đến giờ là, tôi có 1 thằng lính cấp dưới người Nhật (trước có 2, 1 đứa chán, về nước rồi). Mỗi một thằng đã làm tôi nghĩ tôi đã thành công . Bởi năm 1994 tôi sang Nhật 3 tuần training, tôi choáng ngợp, cái gì cũng mới, là, ai ai cũng thấy giỏi giang, ông chủ,... bao giờ mình mới học được người ta.... Đơn giản thôi, đó là thành công trong giai đoạn rồi của tôi.
    Hy vọng, tôi chia sẻ rồi, mọi người sẽ cùng sẻ chia. Bởi nếu quan niệm thành công đơn giản như tôi, ai cũng có khối cái thành công. Ví như ông BC chẳng hạn, thành tướng tá QĐNDVN, thêm được một bằng thạc sỹ hót thời đại, thế là thành công!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Như tôi đã nói. Thành công phải bao gồm cả hướng nhìn từ trong ra. Chuti có một nhân viên người Nhật. Nếu nhìn từ ngoài vào thì con số đó không đáng kể. Nhưng nếu nhìn nhận cả một quá trình từ lúc CT qua Nhật thực tập cho đến lúc có thể dạy lại người Nhật thì đó là một thành công lớn.

      Xóa
    2. Tks KT.
      Gọi là Monitor nó thôi.
      Chì dám dạy nó mấy thừ local hay từ đểu VN. Vì như yêu cầu nó đi với mấy thằng Sales VN xuống Mekong Delta, về nó báo cáo nhiều thứa hay lắm, khách hàng miền Tây hãnh diện, tiếp đó, support.... Sau khi nó nói nhiều nhiều, tôi chỉ hỏi: Con gái Miền Tây thế nào?" . Nó tắt đài!

      Xóa
  7. Còn BC thì rõ ràng là thành công lớn nếu xét từ lúc trốn vé lên tàu vào Nam!

    Trả lờiXóa
  8. Hôm qua mình mới nhận được thông báo sẽ giảm lương, hôm nay lên blog thấy mọi người bàn luận về nghề nghiệp (buồn quá). Theo mình nghề nghiệp trước hết là để kiếm tiền nuôi bản thân và gia đình,.. sau đó là khẳng định bản thân (công việc thử thách, cơ hội, sáng tạo,..). Chia sẻ một chút, mình làm nghề "dụ dỗ" cho nên cần phải có cả tính nghệ thuật và tính khoa học. Khoa học thì có thể học được còn nghệ thuật là năng lực bẩm sinh, nếu ai đó thiếu nó làm nghề này thì thảm rồi. Còn nữa Bill Gates không đủ thời gian cuối xuống nhặt 1000$, mình chỉ mong cúi 10 lần đề nhặt 1000 VNĐ, thảm chưa??? (không biêt thành công hay thất bại đây) hehehe

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Theo mình thì có thể "bớt thành công" một chút về mặt tài chính!

      Xóa
    2. Hình như có người cũng nói: Thành công chính là nhìn ra cáithất bại của mình.
      Hay: Thành công chính là nhìn ra cái chưa thành công của mình.
      Lại còn có người nói: Thành công là nhìn được ra thành công của người khác.
      Thủy nhìn ra Bill Gate => Thành công rồi!
      Có ước mơ (Mong) là thành công nữa rồi !

      Xóa
  9. Còn tôi thành công là đã vượt ngưỡng giới hạn, để chia sẻ trên diễn đàn một chủ để theo mọi người rất nhạy cảm. Biến cái phức tạp trở nên bình thường, quá thành công!

    Trả lờiXóa
  10. Cám ơn các bạn, chia sẻ với các bạn mình thấy đỡ buồn hơn rồi. Đúng là bạn ở bên ta,.. hehehe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế mà đã buồn, thời buổi này ai chả phải cắt dạ dày!
      Cắt giảm chi phí là 1 trong những yếu tố quyết định cho các Cty Nhật (mà tôi biết) để vượt khó trong nhiều giai đoạn khủng hoảng.
      yên tâm đi, chưa chết đói, chưa vào tù là thành công ở giai đoạn này theo quan điểm Mụ B rồi!

      Xóa
  11. Nghề nghiệp và thành công theo quan điểm của đàn ông và đàn bà khác nhau đúng không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  12. Hehehe..
    Rất tuyệt.
    Cũng như ông KT nói, còn là cái nhìn tử trong ra.
    Bên trong, đàn ông khác đàn bà.
    Mà nói cho củng trong mỗi đàn ông hay đàn bà, có ai dám bảo giống nhau!

    Trả lờiXóa
  13. Mình khuyên sinh viên nữ học để biết "răn" chồng và "dạy" con, sinh viên nam học để "bình thiên hạ" không biết có đúng không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  14. Thanh công & Thành đạt có giống, khác nhau không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  15. Chắc là khác nhau, khi có một mục tiêu đạt được thì gọi là thành công, còn thành đạt là thành công trên mọi phương diện. Không biết có đúng không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  16. Mình nghe người ta nói Người thành đạt là người vừa có sự nghiệp thành công vừa có gia đình hạnh phúc. Như vậy là thành đạt có nghĩa rộng hơn thành công.
    Có thể hiểu nôm na rằng thành công là chỉ nói về một lĩnh vực nào đó, tại một thời điểm nào đó. Còn thành đạt là thành quả của một quá trình của một chủ thể.
    Mạo muội góp vài ý kiến, ch8ảng biết đúng hay không ?

    Trả lờiXóa
  17. Tks Thủy & th.
    Về mặt từ ngữ cần phải hỏi các chiên gia KTK, Vicente...
    Song tôi cũng đồng quan điểm với 2 người.
    Có lẽ thành công mang ý nghĩa và phạm vị hẹp cũng như mang hơi hướng "cái nhìn từ trong gia" hơn, khác với thành đạt ngoài cái nhìn từ trong (hiển nhiên rồi) còn phải có cái nhìn và chấp nhận từ bên ngoài.
    Ví như tôi nói, trong nghể nghiệp, tôi đã thành công một việc, việc đó chỉ khẳng định rằng ông Sumurai kia chấp nhận cho tôi, ở mức độ nào đó, là người trong tổ chức của ổng, để mà ở mức độ nhất định, đối xử bình đẳng với tôi trong cái văn hóa Samurai ấy.
    Một ví dụ: th đã thành công trong việc đầu tư hiệu quả khoản tiền phí bảo hiểm mà Kính bố "bán" được cho những người được bảo hiểm. Hay Thủy đã thành công trong việc dụ được nhiều hotboy ngày đêm miệt mài học cách để chuẩn bị "bình thiên hạ" hay nhiều hotgirl chưa có người yêu đã miệt mài học cách để "răn" , "dạy" chồng.
    Đó, chỉ có thể nói, chúng ta đã thành công ở những việc nhất định trong nghề nghiệp của ta mà thôi. Không thể nói là thành đạt.
    Ngu chữ, nên đành ví dụ, diễn giải nôm na.
    Xin chia sẻ của mọi người.

    Trả lờiXóa
  18. Bây giờ mà tôi bảo tôi quá thành công thì nhiều bạn sẽ "bĩu môi" ngay he he...
    Nhưng đúng là tôi đang thành công thật. Thành công lớn nhất là vượt lên chính mình. Tôi đã & đang được làm những việc mà tôi yêu thích, tôi sẽ chia sẻ với các bạn sau. Bám theo chủ đề nghề nghiệp & sự thành công của CT.
    Chúc các bạn kỳ nghỉ Lễ vui vẻ & mãn nguyện.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chưa ra trận mà đã ngại tiếng súng rồi.
      Ai bĩu mặc người bĩu, chắc chắn tôi không bĩu.
      Go Ahead !

      Xóa
  19. Cũng vì suy nghĩ về NGHỀ NGHIỆP & THANH CÔNG như vậy, nhiều người nói khó, nhạy cảm, nhưng tôi nghĩ không phải vậy. Bởi trong nghể nghiệp của mình, mọi người còn có nhiều cái thành công thù vị hơn, có thể chia sẻ , như những kinh nghiệm có thể học hỏi ở nhau.
    Vậy nhé, chờ mọi người.
    Cuối tuần và nghỉ Lễ vui vẻ!

    Trả lờiXóa